Chuyện Vợ Chồng Kỳ Lạ

- Thôi cầm cố này, chị cũng nên về thôi, chị bận lắm, con cũng vẫn ốm, chị không đi thọ được. Em cứ suy nghĩ kỹ đi, chị biết cùng với em cũng hơi nặng nề để rất có thể giải quyết được chuyện của chính bản thân mình vì chuyện này quá bất ngờ và khiến cho em nhức khổ. Bởi vì em là fan trông tương đối giỏi và lành bắt buộc chị cũng tương đối thương cùng cũng không có ác ý gì với em cả. Chị nói thật, tại sao cơ mà chị chịu đựng cuộc sống với anh ấy tới tận giờ vị chị không thích con mình không có cha, hoặc phải có thêm gần như người cha khác bà bầu khác. Chị tin con người đều sở hữu tính thiện, thực chất của anh ấy thực sự ngày đầu chị chạm chán là tốt, chị cứ kiên nhẫn mong chờ một ngày nào đó anh ấy đang lại thiện lương như thế. Bao gồm điều, thời gian hơi bị dài, và hơi bị sóng gió những quá. Vị thế, bên trên quãng đường cơ mà chị với anh ấy đi với nhau, ngang đường nếu bao gồm một ai kia mà rất có thể khiến anh ấy xuất sắc hơn, cùng anh ấy tất cả tình cảm thực sự với người đó chị sẵn sàng chuẩn bị nhường lại cùng coi như là hết duyên hết số với nhau thì không thể ở thêm được với nhau em ạ. Biết đâu người này lại là em thì sao?

- Sao chị lại rất có thể sống cùng với con người như vậy hả chị? Em chú ý chị là em rất có thể tin rằng chị không nói dối, vậy thì anh ấy kinh hồn bạt vía thế này thì làm sao mà chị có thể ở với anh ấy được vậy?


Bạn đang xem: Chuyện vợ chồng kỳ lạ

- Em có thể cho là chị không hề thấp thượng, hoặc quá tự tin tưởng rằng sẽ đổi khác được chồng, tốt là hoàn toàn có thể nghĩ chị sinh sống vì con vì chiếc mà cũng có thể vì chị thừa yêu anh ấy. Chị cũng không biết lý do lại làm cho vậy nữa. Nhưng có một điều chắc chắn rằng chị sẽ làm cho là, chị có thể khổ một chút, chị chịu được, nhưng chỉ cần chồng chị không còn yêu chị nữa chị đang không lúc nào ở lại với anh ấy. Cho dù sao thì chị vẫn tồn tại chút cảm giác…

- Em quan trọng chen vào gia đình chị được đâu. Em không muốn và phụ huynh em cũng không lúc nào cho phép…

Ngọc ngập ngừng…

- tuy nhiên em yêu thương anh ấy lắm chị ạ. Em với anh ấy tất cả trục trặc thì toàn em buộc phải xin lỗi và làm cho lành trước thôi. Cụ này thì em phân chia tay cố kỉnh nào bây giờ.

- Vậy em cứ coi như chưa có cuộc nói chuyện này, cùng em có quyền giải quyết và xử lý theo trái tim mình.

- Chị ơi,…

- Uh,…

- Em cực kỳ thương chị cùng em đau lòng quá. Em sẽ chia tay anh ấy, tuy thế chị cho em vài ba ngày tìm tại sao nhé.

- Cảm ơn em.

- Chị mang lại em biết bên chị với, để em có cớ mà nói với anh ấy…

- Đi theo chị…

Phương đưa con bé đi ngang qua ngõ bên mình, chú ý không thấy chồng ở đầu ngõ vì chưng còn sẽ trông phụ nữ trong nhà rồi chỉ:

- đơn vị chị vào này em ạ. Rồi hai người chia tay.


Phương nỗ lực quên đi những xem xét trong đầu mà triệu tập chăm bé chăm cái, mấy ngày nay, Thành cũng ko có biểu hiện gì lạ. Thỉnh thoảng Ngọc lại call điện mang đến Phương nói chuyện, cô cũng khá từ tốn nhẹ nhàng, cho tới cuối tuần hôm đó. 8h tối, Thành chưa đi làm về, dạo này công ty anh bận thiệt sự…

- Chị ơi. Ngọc vừa nói vừa khóc,

- Uh, gì vậy em?

- Em gồm thai rồi.

Phương nghe tin này như sét tiến công ngang tai. Cô ngập chấm dứt hỏi lại

- Em có nhỏ xíu rồi à? Vậy em hiểu rằng bao thọ rồi?

*

Ngọc cứ tỉ ti mãi, hồi lâu bắt đầu trả lời…

- Em biết phải chấm dứt ngay mối quan hệ này nên ngày hôm qua em đã nói chuyện smartphone với anh ấy, trên điện thoại thông minh thôi chị ạ chứ em cũng không đủ can đảm đối diện trước khía cạnh anh ấy, em cũng do dự phải làm sao nữa, em bảo là em nhận thấy anh ấy đi với vk con, với chỉ nhà đất của anh ấy đến anh ấy biết, ban sơ anh ấy bảo em vớ vẩn thì em tả đúng tin tức về gia đình mà chị nói mang đến em biết rồi anh ấy bảo tin anh ấy hay không thì tùy, anh ấy ko nói nữa. Em cũng cực khổ lắm, em yêu anh ấy lắm chị ạ nhưng mà em quan trọng u mê mà theo ông ấy được, bởi vì như vậy người khổ độc nhất vô nhị là em…

- Đúng rồi, nếu như em không thực thụ quyết trung tâm ở bên anh ấy thì phải chấm dứt càng mau chóng càng tốt, cứ đắm chìm trong mối tơ vò này em sẽ ngày dần bị quấn vào thôi…

- Vậy mà, tối qua em cực nhọc chịu, vừa rồi ra bác sỹ khám thì bác sỹ chuyển sang mặt khám sản phụ khoa, rồi một hồi chúng ta báo em bao gồm thai, được 4 tuần rồi chị ạ …

- Vậy giỏi rồi, em tuyệt vời không được nghĩ bậy, bắt buộc giữ đứa nhỏ bé lại, kia là bé mình, hoàn hảo không được vứt con. Đời chị đã gồm một lần gián tiếp có tác dụng một đứa nhỏ bé không thể được thiết kế người rồi, không thể để sở hữu lần thứ 2 được, em đợi đấy, chị qua ngay, rồi mẹ mình đã giải quyết, chị sẽ đưa em về gặp phụ huynh chồng chị nói chuyện, đằng như thế nào thì vợ chồng chị cũng khó khăn bền lắm rồi em ạ. Chờ đấy nhé


- Em muốn thông tin với anh ấy trước xem anh ấy phản nghịch ứng thế nào đã chị ạ. Em hại lắm. Anh ấy luôn cẩn trọng khi quan hệ tình dục với em, hâu như không lần nào là quên cần sử dụng áo, còn nếu như quên thì em hầu như uống thuốc… cơ mà cả tháng trước thì có lần như thế nào là… chết rồi, gồm chị ạ, khoảng thời điểm đầu tháng trước, em nhà quan bởi vừa không còn tháng xong.

- Đồ đần ơi, làm gì có ngày nào gọi là ngày an toàn? Ngày như thế nào chẳng có thể dính bầu.

Video vẫn HOT


Nghe tình nhân của ông chồng tả về việc ấy của chồng mình với người ta có tác dụng Phương đau và thấy ghê người, vớ nhiên, từ lúc biết chồng có quan hệ ngoài luồng, Phương chẳng để ông xã chạm vào fan nữa, cô thấy ghê tởm con fan đó, hình như đàn ông họ chỉ việc là bọn bà là rất có thể tự bởi mà yêu đương mà lại không bắt buộc quá thân thương người đó có khác với người hàng ngày mình yêu thì phải. Phương thấy lạnh người khi cho rằng nay rất có thể làm việc yêu với những người này, mai lại hoàn toàn có thể làm được chuyện đó với những người khác… vớ nhiên, Phương thấy khinh thường bỉ chỉ ko nói ra mặt, cô từ bỏ lúc thông báo nhắn đã xác minh tư tưởng không cần chồng nữa rồi. Thực tế con fan Phương cũng thiệt kỳ lạ, tất yếu chuyện yêu thương là nhu yếu và thỉnh thoảng cũng là thói quen của thiếu nữ có ông chồng nhưng cùng với Phương, chuyện đó chẳng tác động gì cho tới cuộc sống, hồi trước hai fan còn yêu thương nhau, trong thời hạn ngắn ngủi rộng nửa mon từ sau ngày đi chụp hình ảnh cưới tới trước khi chuyện Phương phát hiện Thành và Lương ở khách hàng sạn, chuyện đó các và hết sức vui, tất nhiên là cô rất thích. Nhưng tính từ lúc đó, cô thấy thật nhạt với vấn đề yêu chồng, sau khoản thời gian ở cữ cũng có thời gian Thành sở hữu chuyện yêu thương ra nhằm hành hạ cô sản phẩm đêm, Phương cũng vẫn tạm đồng ý như là 1 trong những kiểu yêu nhằm đỡ đi cảm giác hành hạ, rồi từ từ hai người gần như ly thân , Phương cũng chẳng có cảm xúc gì khác biệt, có mong muốn gần ông xã hay…

- Chị ơi, em không thích bỏ nhưng mà em chẳng thể đẩy chị ra ngoài được chị ạ. Em không làm cho được vấn đề đó đâu.


- Thôi được rồi, em rỉ tai với anh Thành trước đi rồi chị và tính tiếp.

Chiều hôm đó, Ngọc lại hotline điện đến Phương,

- Chị ơi, em call điện mang lại anh ấy anh ấy không nghe máy. Em nhắn tin em có thai rồi nhưng từ sáng sủa tới giờ không thấy anh ấy trả lời, em hoảng loạn quá chị ạ.

- Tội nghiệp! Phương buột mồm nói, ck cô là fan mà điện thoại cảm ứng thông minh là đồ dùng bất ly thân, Phương trước đó chưa từng thấy Thành rời năng lượng điện thoại của chính bản thân mình trừ phi đi tắm. Chắc chắn rằng là anh không muốn trả lời điện thoại, vậy là với bé bé, anh chỉ với chơi bời qua đường chứ chẳng mến gì cả.

- Chị ơi, vậy là sao hả chị?

- Anh ấy chỉ coi em là trò nghịch thôi, để đấy chị giải quyết và xử lý cho.

Phương mấy từ bây giờ đều xem xét Thành, cụ thể mối quan tiền hệ bên ngoài của anh đang gặp mặt sóng gió to mà anh không còn có biểu thị gì lạ. Không hề có một 1 chút nào thay đổi trên khuôn mặt, chỉ em Ngọc là cực khổ vật vã thôi. Ôi bầy ông!

Buổi buổi tối Thành về nhà, cô nói với Thành,

- Anh vào đây em bảo?

- gồm chuyện gì vậy?

- Chiều nay, có một bạn gọi điện vào thứ bàn bên mình, rỉ tai với em, bảo là anh tất cả bồ bịch bên ngoài, anh đi lừa bạn nó, làm con bé xíu đó đang sẵn có thai rồi tín đồ đó tắt máy.

Thành tái mặt đi, đưa lả chối:


- làm những gì có chuyện vớ vẩn đó, em cứ nghe bạn ta nói linh tinh. Chắc đứa như thế nào nó ghen ăn tức sống nó nói bậy bạ thôi, Em tin làm cho gì. Mà lại thôi, chuyện chẳng ra đâu vào đâu cả, có cơm chưa em?

Phương mỉm cười thầm trong bụng, sao bắt buộc chối hả anh giai, tất cả gan đánh tráo mà không dám chịu đòn, anh đi lăng nhăng phía bên ngoài để con tín đồ ta phưỡn bụng ra rồi còn chối nữa à? Sao lại có người sở khanh cố nhỉ. Thiệt tội mang lại em Ngọc là đã gặp mặt phải anh. Mà sao đề nghị chối, mà sao phải lảng quý phái chuyện khác vậy?

- cơm thì bao gồm rồi, nhưng tín đồ ta nhất định là vậy, còn mếu máo kể là anh còn mừng húm về nhà gặp gỡ gỡ phụ huynh bạn nó rồi nữa cơ, với rồi yêu thương nhau lắm, và rồi còn dấn ông cha nuôi không tính này nữa cơ. Nó thuê nhà ở … gồm phải không, tên là Ngọc, con bé nhỏ kia nó bảo vậy đấy anh ạ. Nó điện thoại tư vấn cho em cũng chỉ bao gồm ý là bảo em bao gồm chuyện kia thôi chứ không tồn tại ý gì ăn uống vạ tuyệt bắt đền gì anh cả, chỉ bảo em là chúng ta nó ko liên lạc được cùng với anh cho nên nó thấy mến thì call cho em coi em giải quyết thế nào thôi.

- Chuyện vớ vẩn vậy nhưng mà em cũng tin, gắng ai hotline điện thì thầm với em là anh có con nọ nhỏ kia phía bên ngoài em những tin à? Thôi đừng nói cha chuyện vớ vẩn này nữa, anh nhiều bài toán lắm rồi, không tương đối đâu mà lại đôi teo với em đâu. Em cũng bỏ bên cạnh tai đi, không thấy anh đi đâu làm gì thì đừng bao gồm mà ghen tuông lăng nhăng rồi nghe tía cái con rách việc để điều! Thành sẵng giọng chối bay chối biến.

Phương thở dài,

- Là bạn ta nói rất thực vậy đấy. Thế nên em đang hỏi anh là như thế nào, giải quyết và xử lý thế nào mà lại sao anh phải bù lu bù loa lên vậy?


- Đâu, em đưa số điện thoại của mẫu đứa call cho em phía trên anh mang đến nó một trận?

- Anh bi thiết cười nhỉ, fan ta gọi máy bàn cơ mà!

Phương âm thầm nghĩ, bọn ông tài thật, không một ít mảy may quan tâm khi bồ gồm sự nạm mà dường như anh ta chuẩn bị đá con nhỏ bé tội nghiệp kia rồi thì phải! Cô chờ xem họ xử lý với nhau nắm nào, cũng không thì thầm thêm với Thành về vấn đề đó nữa.

Tới nửa đêm, Ngọc gọi điện mang lại Phương, con nhỏ xíu khóc

- Chị ơi, anh ấy không trả lời điện thoại thông minh em chị ạ. Em hiểu ra sự việc rồi, em chỉ là nhỏ ngốc, anh ấy chẳng thương yêu gì em cả. Em chỉ là hiện tượng để chơi bời của anh ý ấy thôi. Vậy mà bắt đầu 2 hôm trước trước lúc em rỉ tai bảo chia ly với anh ấy vì anh ấy sẽ có vợ anh ấy vẫn còn đấy cứ có tác dụng như trống mái được với em chị ạ. Anh ấy còn chú ý em mà lại bảo với cha nuôi của em là “Con yêu thương Ngọc lắm ba ạ, bố ủng hộ bầy con nhé” như thật chị ạ. Mới 2 hôm trước thôi…

- bình tĩnh em ạ. Bản chất chồng chị là vậy rồi, em chỉ là 1 trong những trong số nàn nhân của anh ta thôi. Bây giờ thì em tính sao? Chị bảo này, em mang đến thẳng đơn vị chị đi. Chị xử lý cho. Yên trung khu chị đã ở bên anh, bắt anh ấy phải chịu trách nhiệm với em. Không thể để anh ấy ao ước gì được nấy được em ạ.

- Chị ơi, ko làm chũm được đâu ạ. Em sợ hãi anh ấy lắm, cách nay đã lâu có đứa bạn học thuộc em, hồi em vẫn tới trường đến tán tỉnh em, anh ấy gọi một đám bạn tới rồi anh ấy đánh cho họ tơi bời chị ạ. Bạn của anh ấy toàn đầu gấu thôi chị ạ. Chị là vk anh ấy mà do dự à?


Phương giật mình nhớ ra, ông chồng cô cũng chẳng phải hạng fan bình thường, cô biết các bạn của anh gồm hai hạng người, một là đám ăn uống chơi cùng rất anh chị em ( như nhau những ông các bạn của bố chồng cô, cực kì dữ dằn); một là các bạn làm ăn uống thì lại khôn xiết tử tế với anh thường cho cô tiếp xúc những người dân này thôi. Ở với ông xã lâu cô thấy bên cạnh đó trong con người anh tất cả 2 mặt black trắng đối lập, một thì bình thường hiền từ, một thì thật to khiếp. Phương thì cũng chẳng sợ anh đâu nhưng cô cũng biết là con người khủng khiếp kia cô cũng chẳng sinh hoạt nổi. Phương thấy mến con nhỏ bé tội nghiệp. Nó thơ ngây non dở hơi quá nhưng mà vấp yêu cầu người bọn ông đòi hỏi lọc lõi như ông chồng cô thì chạy thế nào cho thoát. Anh ta cũng hiện nguyên hình nhằm Ngọc phải lo ngại mà không dám làm gì ảnh hưởng tới anh. Chắc rằng Lương đã cho anh kinh nghiệm tay nghề quý báu nhằm đối phó với ý trung nhân nhí, chọn số đông em công ty quê vơi dạ.

Phương cứ mải mê cân nhắc chưa biết là cô để giúp đỡ Ngọc dạng hình gì. Chân thành cô hy vọng giúp bé bé, lần đầu vấp bổ lại chạm chán trắc trở vượt lớn, yếu ớt như Ngọc thì chịu làm thế nào nổi. Bạn dạng thân cô khi chạm chán vấn đề với ông xã còn cực khổ tưởng chừng như quan trọng vượt qua thì một em gái quê mùa ngây thơ như Ngọc thì biết giải pháp xử lý thế làm sao nhỉ! chuyện yêu đương khó nói lắm, cô biết là rơi vào rắc rối tương quan tới tình cảm là quan trọng nói trước được điều gì, ngay bạn dạng thân cô, dù sao thì cũng có chút kinh nghiệm mà đối phó với phần đông chuyện đó mà còn không nên lầm, nhưng còn hối hận ko tả về đầy đủ gì sẽ qua thì… biết làm thế nào giờ đây?

Gia đình này, vốn dĩ chỉ gồm mình Phương giữ lại gìn, còn thực chất thì Thành chỉ có mỗi một đức tính là yêu thương đàn bà không còn mức. Phương chưa từng thấy một người phụ vương nào cơ mà hết lòng chiều con, yêu thương phụ nữ một cách kỳ kỳ lạ như Thành. Trước khi sinh con, Thành hoàn toàn dửng dưng với việc cô sinh đàn bà thì bây giờ sau khi con bé xíu ra đời anh lại diễn đạt một tình cảm hoàn toàn ngược lại. Đến nỗi người nào cũng phải thốt lên là sao lại có người quý đàn bà đến thế. Vấn đề tắm rửa, cho bé ăn, cho con đi dọn dẹp và sắp xếp – con cô bị táo khuyết bón, vốn dĩ là rất khó khăn – hay buôn bán rất nhiều gì cho phụ nữ Thành chưa khi nào ngại, mà bầy ông thì mấy ai ham làm việc đó. Dù cảm xúc giữa mình dành cho ông xã giờ trù trừ lưu lạc địa điểm nào, dù cô cũng xác minh tư tưởng là gia đình mỏng manh của cô sẵn sàng tan đổ vỡ nhưng nhận thấy Thành chăm nhỏ và vui chơi cùng đàn bà cô lại dấy lên một cảm xúc…


Xem thêm: Đánh Giá Chi Tiết Quạt Điều Hòa Midea Ac120-18Ar, Quạt Điều Hòa Midea Ac120

Quay trở về việc của Ngọc, cô tráng lệ và trang nghiêm nói:

- Chị cũng biết là em thấy lạ khi gặp một người vk kiểu như chị, sẵn sàng nhường chồng cho tất cả những người khác. Chưa phải là chị không còn yêu ông chồng hay có sự việc về thần tởm mà không thích con mình không được làm việc bên ba nó, tại vày hiển nhiên là chị cơ mà không sinh sống với anh ấy thì chị đang nuôi con bé bỏng con đơn vị chị, chẳng ai ý muốn thế. Ba thì có thể thiếu, nhưng mẹ thì phải có em ạ. Gồm điều, chị yêu thương đứa con trẻ trong bụng em, đừng làm mất đi đi thời cơ làm fan của nó. Tội nghiệp lắm. Sai lạc giết fan đấy em ạ. Chị đã cần sống trong khổ cực lúc mang bầu, chị cũng không thích em đề nghị khổ đề nghị chị để giúp em ở mặt anh ck chị mà không phải sợ gì cả. Sáng mai chị sẽ gặp em rồi bản thân tính kỹ lại nhé.

Theo Afamily


Chuyện vợ ck kỳ kỳ lạ – Phần 11

Thành về thông báo là Phương bị cảm bắt buộc ra cơ sở y tế truyền nước. Anh giữ bí mật việc của cô. Chỉ thương mang đến con nhỏ nhắn con cứ khóc đòi bà bầu mãi, thèm ti bà bầu mà không có.

Vì áp lực, căng thẳng mệt mỏi Phương bị mất hẳn 1 bên sữa, cô nuôi nhỏ một bên, gật đầu xấu, gật đầu lệch tuy vậy để bé cô còn được hưởng mẫu sữa mẹ. Nuối tiếc thay, cô cũng chẳng gồm đủ đến con. Con bé con thì lại chỉ ưng ý sữa mẹ, được dấn thân bú chùn chụt là con nhỏ nhắn hân hoan mặc dù cho chẳng đủ với chỉ một chút thôi là lại mút không khí. Phương cũng mày mò chăm lo con nhỏ bé cẩn thận rồi đi bs dinh dưỡng các tháng để nuôi con cho chu đáo. Trộm vía, con bé bỏng không béo tròn nhưng rắn rỏi, xinh xắn, bao gồm khuôn mặt đẹp y chang cha nó. Phương nhiều khi ngắm con ngủ mà có xúc cảm như ông ông chồng mình với cũng thầm quá bất ngờ khi thấy ông trời để đứa bé xíu giống hệt chồng cô thì còn ADN nỗi gì nữa.

Thành cũng chỉ thông tin vậy chứ không hề để ai vào thăm Phương, cả bà nội, bà ngoại đầy đủ được huy động lên nhằm trông cháu. Thành ra cơ sở y tế túc trực bên vợ, Phương thì tơ mơ ngấm thuốc ngày hôm sau mới tỉnh hẳn.


Thật là may dù đề nghị nằm viện dẫu vậy Phương vẫn tồn tại sữa, chỉ mang đến con bé xíu ngưng bú sữa tới ngày hôm sau. Buổi sáng tỉnh dậy, Phương xin xuất viện. Cô ao ước về với bé gái. Thành xin nghỉ làm cho hôm tiếp theo sau đưa bà xã về nhà. Phần nhiều ngày tiếp sau đó cuộc sống khá là bình lặng, Thành với Phương các lặng lẽ, hai tín đồ ít va chạm và rỉ tai cùng nhau. Có thì thầm thì cũng tương đối khách sáo cùng cũng chỉ nói về cuộc sống thường ngày sinh hoạt bình thường. Chắc rằng sau chuyện đó, Thành cũng nên xem lại cách đối xử của chính bản thân mình với Phương mà tránh mọi việc tương tự như xảy ra. Phương thì vẫn bi quan vô hạn. Trong cuộc đời mình cô trước đó chưa từng buồn đến vậy.

Cuộc sinh sống cứ âm thầm lặng lẽ trôi đi trong thờ ơ giữa nhì con người chung nhà, chung kết sống mà không thể chung tâm tư tình cảm tình cảm. Ai làm việc của tín đồ đó, Phương cũng chỉ làm đúng mệnh lệnh của fan vợ, không niềm nở tới việc Thành tiếp tục vắng nhà. Tất yếu là cùng với con tín đồ Thành, cuộc sống thường ngày thế này sao nhưng anh chịu nổi. Những sự thân thiết của Phương lưu ý cô bé gái nhỏ bé bỏng, con bé xíu đang bắt đầu những bước tiên phong tiên, cũng giống như bập bẹ phần lớn câu nói đầu...

Con trẻ luôn là ước nối trong số những mối tình dục bị rạn nứt. Phụ nữ càng lớn, mối nhiệt tình của Thành cùng Phương càng sát nhau hơn. Dần dần cũng đã bao gồm cuộc thì thầm vui vẻ, cũng đã có đầy đủ khoảnh khắc anh chị cười đùa như một gia đình thực sự. Cũng đã có một vài lần cả nhà đưa nhau đi chơi, dù chỉ cần đi khu dã ngoại công viên hay đi ẩm thực mua sắm...

Bạn của Thành cưới bà xã ở xa. Thành đưa Phương đi cùng. Tiếp đến Thành đưa Phương ra khu du lịch gần đó chơi....

Lần đầu tiên trong đời Thành đưa Phương đi chơi xa. Dù trê tuyến phố Thành không nói gì và không báo trước đến Phương biết là vẫn đi đâu. Phương cũng chỉ lặng lẽ đi theo dự đám cưới bạn Thành mà trù trừ có sự bất thần này dành cho mình.


- Em xuống xe đi.

Phương không thể tinh được khi chỉ ra trước đôi mắt mình là 1 trong những vùng nước bao la thơ mộng. Thành thuê một chiến thuyền đưa Phương lịch sự một hòn đảo nhỏ. Trên thuyền anh mở lời

- Anh chưa từng đưa em đi tuần trăng mật. Cũng trước đó chưa từng có thời điểm nào đi du ngoạn cùng nhau, coi như thể anh bù đắp đến em.

Phương vô cùng không thể tinh được khi nghe Thành nói vậy. Ở lâu trong cái khổ thân quen rồi, đột nhiên lại có sự việc như niềm mơ ước giữa ban ngày khiến cho Phương bối rối. Thời gian vừa qua, đã mấy mon trời cô chìm trong nỗi bi hùng vô tận, cho dù Thành cũng đã làm cho cô lặng nhưng cảm giác với cô giờ gần như là trống rỗng.

Thành lặng lẽ âm thầm chèo thuyền. Ánh đôi mắt anh suy bốn khó hiểu. Phương lặng lẽ quan cạnh bên người bầy ông của cuộc sống mình. Trông anh gầy, nước da có vẻ như sạm lại nhiều. Trời se lạnh, trung khu trạng Phương đang tràn đầy những cảm xúc lẫn lộn...

- Anh biết, anh là người có lỗi với em, bỏ bễ em trong những khi bầu bí. Nhưng anh cũng đã cố gắng hạn chế đi nhiều. Anh cũng đã quyết chổ chính giữa tu chí, con thành lập và hoạt động rồi thì dần dần sẽ yêu thương em những hơn. Cơ mà rồi, anh đang biến hóa thì bao gồm em lại phá nát đầy đủ gì anh cố gắng công xây dựng. Mọi tin nhắn của em như xé nát tim anh. Anh bị ám hình ảnh bởi điều này. Anh không tài nào cơ mà quên đi được... Vào đầu anh cứ văng vẳng tiếng nói đề nghị hành hạ em mang đến thỏa cơn giận trong lòng. Nhưng em quá bé xíu nhỏ, em cũng không một lời bội phản kháng. Em quá xứng đáng thương cần những lúc nhìn thấy em, anh điên lên, anh phải lao đi ra ngoài đường làm bài toán nọ việc kia ko thì cứ trong nhà là anh lại lên cơn quấy rầy em mất. Mấy dòng tin nhắn của em đã hủy diệt hết cuộc sống thường ngày vợ ck hạnh phúc của mình, của tương lai chúng ta. Anh sợ là 1 trong lúc nào đó anh lại không chịu đựng nổi...


Thành im lặng một vài giây rồi tiếp lời,

- chúng ta cứ sống với nhau se khổ cho tất cả em, khổ cho tất cả anh nữa nhưng nhỏ thì sao đây? Ở với em thì không có anh, tất nhiên mẹ nó là nhất cơ mà còn người phụ vương ở bên che chắn nữa chứ. Còn ở với anh, nó bé quá nó không chịu đựng nổi. Mà ở bên em anh cấp thiết nào nguôi ngoai nổi, anh cứ bị ám hình ảnh mãi chuyện của em. Anh biết làm nuốm nào bây giờ hả Phương?

Thành đột nhiên dừng mái chèo xoay sang ôm chặt Phương vào lòng... Anh hôn lên môi cô ham như nụ hôn lần thứ nhất hai tín đồ trao lẫn nhau nhưng lần này còn lẫn thêm vị mặn của nước mắt...

Thành buông Phương ra quan sát thẳng vào đôi mắt cô rồi hỏi:

- Chuyện của chính bản thân mình giải quyết sao đây hả em? Ý em thế nào?

Đột nhiên Thành hỏi cô một thắc mắc thật khó khăn trả lời. Thời hạn bị hành hạ và quấy rầy cô cũng đã từng có lần có ý nghĩ về buông nhau ra cho đỡ khổ nhưng chỉ việc hôm sau sống không nguy hiểm là cô lại nguôi ngoai, coi như không tồn tại chuyện gì xảy ra. Cũng đã nhiều lần Phương tự hỏi rằng cô là người như thế nào, tại sao cô tất cả thể chấp nhận một cuộc sống thuyệt vọng không có lối thoát như thế này dẫu vậy cũng chẳng tất cả ai vấn đáp thay cho cô. Phương thấy cực nhọc xử, biết nói cùng với Thành cố gắng nào đây? Cô đột nhiên thấy bi hùng vì ông chồng không tin mình...

- có lẽ em cũng hổ hang nói ra hầu hết điều em ước muốn nhỉ. Em vẫn muốn anh giải thoát cho em khỏi cuộc sống đời thường này không?

*


Phương nghe Thành nói vậy, giật mình, thầm suy nghĩ trong đầu, thực ra từ trước tới giờ cô chưa lúc nào thực sự muốn chia tay Thành, anh tạo ra cho cô bao sóng gió ngay ngày đầu làm vợ chồng với nhau, giờ đã đi bên nhau gần hai năm nay, có khi nào cô thực sự ý muốn việc đó không nhỉ. Cô biết là trong mối quan hệ giữa vợ ck cô, bạn gây ra sai lầm là cả hai tín đồ chứ không hẳn chỉ riêng biệt Thành. Cô đã bỏ mặc anh phần lớn ngày đầu lúc anh sẽ mắc vào vào đám bùn lầy của mối quan hệ với anh là thân thuộc hơn Phương, chắc hẳn rằng nếu thời gian đó, cô biết trong lòng mình thật ra không muốn chia tay ck thì phải gần gụi anh hơn. Nhưng lại thực sự cảm xúc và chiếc tôi trong con người cô không cho phép cô và tất yêu ép cô có tác dụng vậy, để rồi xảy đến vụ việc sau ngày sinh bé gái... Cô biết là người bầy ông ghen tuông thì nó quyết liệt đến mức độ nào, họ có thể cầm dao giết chết tình địch vào phút nông nổi bắt buộc cô ko thể phân tích và lý giải hay phân trần gì cho hành vi của mình... Cô cứ lặng lẽ để mọi bài toán trôi qua, rồi mong muốn một ngày như thế nào đó, dần theo thời gian, Thành vẫn hiểu Phương là bé người như thế nào. Nhưng... Chắc hẳn rằng cuộc đời này thật lắm mẫu "nhưng", xúc cảm mà cô tất cả với anh như dòng ngày đầu họ mang lại với nhau với hiện nay sao không giống vậy... Cô biết cô yêu ông xã mình thực sự, mặc dù anh và cô mang lại với nhau vượt nhanh, dù anh làm phản cô, cho dù anh hành hạ và quấy rầy cô dẫu vậy cô vẫn bền chí ở bên anh. Tuy thế, câu hỏi cô buộc phải làm là chắc hẳn rằng là nên dịu dàng, yêu thương ông chồng hơn tốt nịnh nọt anh nọ cơ thì cô không làm cho được. Cô là tuýp fan độc lập, khi yêu cũng khá đơn giản, ko lãng mạn vì vậy mà loại sự không lãng mạn tặng kèm quà cho bà xã của Thành cũng chẳng khiến cho cô thừa buồn, cũng đều có buồn một chút rồi cô cũng quên tức thì thôi. Suy nghĩ ngợi một lúc trong lúc Thành lại âm thầm chèo thuyền quý phái bên hòn đảo phía vị trí kia rồi Phương tiếp lời:

- việc mà bạn cũng có thể sống với nhau được không, tuyệt sống như thế nào là làm việc anh, em chẳng thể tự quyết định. Em biết em đã gây ra một sai lầm không thể cứu giúp vãn được bởi vì đã nhằm nó in sâu vào trái tim tổn thương của anh. Em không thích thanh minh mọi việc đã xẩy ra vì nếu như tin em, rồi một dịp nào đó anh sẽ nhận thấy con fan em. Còn nếu duyên số bọn họ không xem thêm thì níu kéo nhau cũng đúng như anh nói, chỉ có tác dụng khổ nhau mà lại thôi. Con mình cũng đã 1 tuổi, em cũng biết và mỗi ngày cũng nhận thấy phụ nữ với anh chiếm vị trị quan trọng đặc biệt thế nào tuy vậy em không muốn mang nhỏ ra làm dòng cớ để giải quyết mối quan hệ tình dục của bọn chúng ta. Em ước ao rằng trường hợp mình hoàn toàn có thể ở với nhau thì là vì tha thứ, đồng ý được nhau với yêu yêu quý nhau chứ không phải là lấy con làm tại sao anh ạ... Vấn đề lớn, em nhằm anh từ bỏ quyết định, còn thực sự thì em nghĩ rằng gia đình nào chẳng gồm sóng gió, gồm điều bọn họ có đủ kiên cường để vượt qua sóng gió hay là không thôi...


Thành lạng lẽ suy nghĩ, rồi anh đưa Phương lịch sự vào trong hòn đảo nhỏ...

Phương khôn cùng thích chỗ này, cảnh vật thời gian hoàng hôn dần dần xuống đậy đầy một nhan sắc hồng thật đẹp. Phía xa xa vị trí kia hồ tất cả vài bạn dân vẫn làm các bước thường ngày của họ, nơi đây, chỉ gồm hai con người mang hai trung khu trạng nặng nề tả đang đi âm thầm lặng lẽ bên nhau...

Cuối thuộc thì Thành cũng lên tiếng:


- Vậy thì anh vẫn để cho bọn họ có thời gian quan tâm đến lại xem có thể ở bên nhau hay không, nhưng mà anh thiết yếu hứa trước cùng với em là liệu tất cả một dịp nào đó anh lại điên lên, anh lại ko thể điều hành và kiểm soát được mình mà lại làm tổn thương em thì em có chịu được nổi không, dịp đó, em nói theo cách khác rõ ràng với anh và anh đã để em đi, sẽ không để em cần khổ nữa... Anh sẽ không còn đánh em nữa tuy vậy thật sự là anh không thể nào, không một phút như thế nào nguôi ngoai em ạ. Thật sự là ngày trước thấy bố đánh bà mẹ anh thấy tởm sợ tuy thế quả thực là bản thân anh thì lại không thể kiểm soát điều hành nổi... Em thấy sao?


- Anh hãy làm núm nào để để cho mình thiệt thoải mái, em muốn sau đây anh sẽ không hối hận về gạn lọc của mình. Vì chưng dù sao giờ chúng ta cũng đã gồm một kết nối ràng buộc cụ thể chứ chưa hẳn là bóc hẳn nhau ra là sẽ không còn liên quan lại tới nhau nữa anh ạ.

- Vậy cứ để con lớn chút nữa đi, 2 - 3 tuổi rồi chúng ta sẽ nghĩ về lại...

- Em đồng ý.

Bóng đêm đã dần che xuống mặt hồ, Thành lại âm thầm lặng lẽ chèo thuyền đưa Phương sang vị trí kia bờ, bọn họ thuê phòng tiếp khách sạn nghỉ ngơi lại hôm đó. Cảm xúc vợ ck theo vẻ bên ngoài vừa tái hợp thật lặng lẽ mà cũng đầy cảm xúc. Sáng sủa hôm sau, Thành chuyển Phương về nhà.

Sau lần đi dạo hồ về, cuộc sống đời thường của Phương cũng có thể có phần dễ thở hơn. Dạo bước này, công việc nhiều lên, cô bận rộn tối mắt tối mũi, con cái đã và đang dần lớn. Bác bỏ giúp việc ở quê bị tí hon nặng không ra trông con giúp cô nữa nên giờ nảy sinh không hề ít vấn đề.

Mẹ chồng cô đã có lần nói, bà ko trông cháu giúp cô nên thời gian đầu khi chưng ấy ngủ cô đành phải nhờ bà trông giúp những lúc ra bên ngoài còn đâu là phần nhiều thời gian là dành cho con cái. Của xứng đáng tội, con nhỏ bé còi, cạnh tranh nuôi, lười ăn uống lại táo bị cắn dở bón, rồi không chịu uống sữa ngoài yêu cầu cứ đề nghị xúc từng thìa một cho con vậy là sau các lần bà nội trông, cơ chừng tuần 1 - 2 buổi là trở về y như rằng Phương nhận một đám lời phàn nàn... Sau 3 tuần vất vả, cô cũng nhờ vào được chưng hàng làng mạc trông giúp từ sáng tới chiều như đi nhờ cất hộ trẻ.

Bác hàng xóm này là fan duy nhất chơi thân cùng với mẹ ông xã cô vào xóm. Cô cũng ko biết vì sao khi mà những người dân hàng thôn khác đều rất ngại khi nói tới gia đình cô còn chưng thì không. Căn nhà vợ ông xã cô đã ở thực tế trước đó là của ông bà, sau vụ bố ck cô cùng với chị hàng xóm biện pháp đấy 2 công ty thì bố mẹ chồng cô mua căn hộ nơi khác, thực ra là nhằm ly hôn thì đúng hơn, vị mẹ ông chồng cô không muốn sống cùng tía nữa. Vậy mà sau thời điểm mua nhà, bà về bên cạnh kia thì ông lại tò tò đi theo, ông bảo, ông ko thích ở 1 mình. Vậy là mẹ ông chồng cô ao ước thoát cũng ko được, vị bà sợ ông, sợ cơn thịnh nổ của ông...


Từ khi đưa nhỏ đi nhờ cất hộ là chiều làm sao mẹ ck cũng sang đùa với cháu. Thực ra đó là dòng cớ còn việc chính của bà là chat chit cùng bác bỏ giữ trẻ. Phần lớn ngày đầu Phương đưa bé sang gửi, bác ấy nhìn Phương bằng ánh nhìn khá kỳ lạ. Cô cũng không mấy bận tâm, biện pháp nói năng cũng rất khách sáo, Phương cũng không ân cần lắm nhưng cũng đối xử bình thường như với tất cả người. Lại nói đến những fan hàng xóm, khu vực cô làm việc là khu lao động, đó là khu bè bạn của xí nghiệp vận tải bên cạnh, rồi công nhân họ chào bán hết nhà cho tất cả những người dân bên phía ngoài vào mua, cha mẹ chồng Phương tải được 2 suất xây được căn nhà to nhất ngõ, làm cho ăn buôn bán ầm ầm làm cho cả xóm thất đảm kinh hồn mà không có bất kì ai dám phàn nàn. Các hộ còn lại, đa phần dân lao cồn cũng cực nhọc khăn...

Phương new đầu về làm dâu cũng ngại, cô không nhiều khi thoát ra khỏi nhà, cũng ngại tiếp xúc và rồi thì bầu bí chuyển sang bên nhà bố mẹ chồng ở đề nghị cô cũng lạ lẫm ai, chỉ xin chào hỏi xóm giao nhưng cũng không rõ tiếng tăm từng người. Từ ngày đưa con đi gửi, cô thủ thỉ với không ít người hơn và cũng hiểu dần hơn về ck mình và rất nhiều thành viên trong mái ấm gia đình chồng. Bao gồm điều này...

Bác trông trẻ em là người mẹ ông chồng cô tin cẩn nhất mà giao phó tâm sự, nhị bà hay đi lễ chùa, hay đi xem bói với mọi người trong nhà và hết sức đỗi thân thiết. Ban đầu, chưng ấy nhìn Phương bằng ánh mắt khác kỳ lạ do cũng khá được nghe hồ hết lời lẽ không hay về cô từ cô đồng bọn thiết, dần dà tiếp xúc với Phương, chưng thấy cô không phải như những gì được nghe kể đề nghị cũng tháo dỡ mở hơn cùng cũng hé lộ đến cô những điều...

Buổi chiều hôm ấy, cô đi làm việc về sớm, định bụng lên đón con, vừa hoan hỉ đứng quanh đó cửa thì nghe tiếng vọng ra của mẹ chồng (em không cố tình nghe đâu những bác ạ. Vì chưng là tiếng khổng lồ quá cần vô tình lọt được vào tai thôi)

- Cái con ấy nó nói như sáo bà ấy chị nhỉ, chị có thấy dòng mặt nó không, cứ coi thường khỉnh, khinh khỉnh, ra vẻ ta đây. Cứ làm cho như hiểu biết lắm ấy. Rồi tất cả làm được ở chỗ nào ra hồn đâu. Ts giấy! Cứ mang mẫu mác ra mà lại dọa người.

Phương tái tín đồ đi, không biết làm nỗ lực nào thì được nghe tiếp,

- Ngày ấy, em không cho thằng này lấy bé sinh viên vày rước bé ấy về nhằm hầu à, tuy thế hai đứa này lại có nhỏ với nhau, rồi thì thằng Thành nó cũng do dự trong đoạn lấy nhỏ Phương lắm, tuy nhiên mà đang đặt cỗ không còn rồi thông tin hết cả rồi, đùng dòng không cưới người ta mỉm cười vào mặt mang lại ấy chứ. Thằng Thành nó về biện hộ nhau tay song với em, em nên bảo là không đam mê thì đem về rồi bỏ cũng khá được thế là nó new thôi đấy. Ngẫm đi ngẫm lại có khi đặt chúng nó quăng quật nhau ngay từ trên đầu có lúc lại ko lắm chuyện nỗ lực này... Vợ chồng chúng nó có tác dụng em hoa mắt quá, chị thấy không, chúng nó sống với nhau tất cả ra gì đâu. Bé này thì cũng chẳng vừa...

Phương giờ không thể trạng thái tái nữa mà gửi sang choáng váng, cô rất có thể nghe được gần như lời kia từ fan mẹ thứ hai của cuộc đời cô sao... Cô âm thầm lặng lẽ quay lại quay trở lại nhà. Kể từ đây, cô dường như không thể có nổi tình cảm nào cùng với mẹ ck mình nữa. Đành rằng mẹ ông xã nàng dâu thì muôn đời xung khắc, tuy thế Phương đã làm gì sai đâu. Cô để người mẹ giữ hết tiền ck mình làm ra, 1 mình cô quán xuyến lo mang đến gia đình, nuôi thêm chồng, cũng chẳng mảy may suy tính. Cô cũng chưa từng mở lời bao biện lại giỏi đôi co dù bà có đúng bao gồm sai... Vậy mà lại bị chê là, trái thật, cô cũng không hiểu nhiều "sáo bà" là dòng giống gì nữa. Dẫu vậy điều làm cho cô đang choáng váng nhất là mẹ ông chồng cô biết chuyện Lương bao gồm bầu từ trước khi cô cưới anh vậy nhưng bà giải quyết và xử lý vậy sao, cưới nhau không ưa thích nữa thì vứt sao? Thảo như thế nào bà không có quá các tình cảm với phụ nữ cô tựa như những bà nội khác, thì ra... Con cháu thì bà muốn đã gồm đầy. Phương chua chát nghĩ. Cô giận, giận mẹ chồng đã không cho cô biết từ trước lúc cô và anh cưới, cô giận vì chưng hóa ra Thành cũng đã do dự không ước ao cưới cô mà lại cũng không nói mang đến cô hay, để xẩy ra nông nỗi này, vợ ông chồng sống cùng với nhau mà lại chẳng ra làm cho sao. Phương đau lòng quá...

Tuy nhiên, lúc mẹ ck đưa con cháu vào nhà, nói chuyện, Phương vẫn đối xử bình thường, quan liêu sát thể hiện thái độ trên khuôn khía cạnh bà thì vẫn thấy bình thường như số đông ngày, cô nhấc lên một nỗi ngán ngẩm...

Kể tự sau hôm đó, Phương giảm bớt tiếp xúc với bà mẹ chồng, bố ông chồng cô thì cô vẫn nói chuyện, nhưng mà mẹ ck cô đến, số đông lúc nào cô cũng chỉ việc nghe thấy giờ đồng hồ xe là vờ vịt lảng tránh để không chạm mặt mặt bà. Còn cùng với Thành, khi phát hiện tại ra vụ việc này cô cũng thấy thuyệt vọng hơn trong mối quan hệ giữa hai vợ chồng cho đến một ngày kia...

Mùa hè sẽ tới, khí hậu đầu mùa không khí dễ dàng chịu, bay hẳn tương đối nồm ẩm của mùa xuân mà Phương thấy cực kỳ ghét. Phương thấy trong người thật thư thái, cuộc sống gia đình cô vẫn đều đều bình thường, ai vẫn thao tác làm việc của fan đó, dạo này, đúng hơn, đã từ rất rất lâu bổn phận với mối niềm nở của cô chỉ quanh quẩn xung quanh mái ấm gia đình bé nhỏ tuổi của mình, chuyện của mẹ ck cũng đã làm cô nguôi ngoai cho dù từ đó tới nay cô không khi nào tâm sự hay rỉ tai với mẹ ông xã nữa, rất nhiều thứ chỉ là kính chào hỏi làng giao và làm theo đúng phép tắc.

Gửi con nhà hàng quán ăn xóm, có thời cơ tiếp xúc với tất cả người, từ từ Phương cũng biết được thật nhiều điều, nhưng sóng gió lại tới,

Thành đi làm về muộn, giờ đang 10h đêm, thả điện thoại cảm ứng lên bàn, ùa vào chống tắm. Phương đang dọn chống khách, bỗng dưng thấy smartphone sáng đèn, lời nhắn tới. Nỗi tò mò và hiếu kỳ dâng lên trong trái tim cô, từ thời điểm ngày lấy chồng, Phương chưa từng tìm hiểu điện thoại của chồng, tốt mail giỏi ví... Cùng cô lộ diện xem,

"Vợ cũng nhớ ông xã lắm. Chúc chồng yêu ngủ ngon. Hôn chồng" - từ Ngoc Vy

Phương hoang mang...

Đọc kết thúc tin nhắn Phương tái mặt, vội dấn nút xóa và nhẩm lại số điện thoại của Ngoc Vy. Có tới 6 số 8 không sát nhau buộc phải cũng dễ nhớ. Cô băn khoăn không biết phải làm gắng nào thì Thành vào. Phương giả lả hỏi,

- từ bây giờ anh đi làm về muộn vậy? Đã bữa ăn chưa? Cơm vẫn còn em bỏ trên bàn đấy!

- Anh ăn rồi. Thôi anh đi ngủ đây. Bất chợt thấy điện thoại cảm ứng thông minh ở trên bàn Thành một thể tay với lấy rồi lên gác ngủ. Còn một mình, Phương ngồi trầm tư suy nghĩ. Cô biết là cách đây không lâu Thành hay về muộn, thậm chí còn trải qua đêm cơ mà vợ chồng đang trục trặc, đang dần trong giai đoạn gần như là ly thân đề nghị cô cũng không tiện kể nhở. Gồm điều là chỉ đã trong quy trình tiến độ căng trực tiếp thôi chứ đâu đã cần là chia ly hẳn cơ mà anh lại rất có thể làm vậy với cô. Dù sao thì cô vẫn chính là vợ của anh, mặc dù sao thì anh cũng không tồn tại quyền muốn làm cái gi cô thì có tác dụng rồi lại đi lăng nhăng phía bên ngoài như thế. điện thoại tư vấn nhau là vợ ông xã mà lại thân thiện như vậy thì phân biệt là có vụ việc rồi, loại bệnh tất cả sự rứa là buộc phải đau đầu xem xét đã lấn vào con bạn Phương. Lần này Phương tiếp nhận sự phản nghịch của Thành một cách nhẹ nhàng hơn, bớt cực khổ vật vã hơn lần trước tuy vậy về thực chất thì nó tất cả khác gì nhau đâu, sự bội phản vẫn là sự việc phản bội. Giờ sau khoản thời gian đi tiếp xúc với mặt hàng xóm nhiều hơn, thì thầm với họ, Phương cũng đã ngẫm ra được nhiều điều, hóa ra, ông chồng cô không hề ngoan hiền giống như những gì gia đình nhà ck giới thiệu. Phụ huynh anh ở chỗ khác để mặc cho đàn ông ở đây một mình nên mẫu chốn được điện thoại tư vấn là công ty Phương bây chừ trước trên đây không khác gì thiên đường cho những cô cậu nạp năng lượng chơi đua đòi. Vấn đề Thành gửi "gái" đúng nghĩa về bên là chuyện thường xuyên, toàn là các cô người mẫu lả lướt... Phụ huynh thì còn bị Thành mang lại qua mặt chứ còn sản phẩm xóm, chúng ta tiếp xúc hàng ngày họ sao không hiểu. Hàng xóm còn thấy yêu đương xót mang lại cô khi đề xuất về làm cho dâu nhà này, rồi còn răn dạy cô "bỏ quách mẫu thằng ấy đi chứ sinh hoạt đấy làm cái gi nữa đến nó khổ". Tín đồ ta nói, thấy cô hiền từ lương thiện, giá nhưng mà ngày ấy cô đi sang quán ăn xóm nghịch họ đang mách ngay mang lại cô thực chất của những người dân cô đang sinh sống và làm việc chung mà tránh xa. Vắt mới bao gồm chuyện nhằm nói chứ, ngày đó cô còn đang ngập trong men say có thời gian đâu mà giành cho hàng xóm tuyệt tìm hiểu. Giờ thì cô bắt đầu thấy dòng sự tìm hiểu trước khi cưới nó đặc biệt quan trọng thế nào. Con người, ai ai cũng có sai lạc cả nhưng chẳng ai giống ai, sai trái của cô... Cô thấy nhiều quá...

Phương suốt cả đêm đó ko ngủ được, cũng ko lên phòng, cứ ngồi suy tứ mà nghĩ ngợi về rất nhiều việc. Lừng chừng tương lai vẫn đi về đâu, cuộc sống thuyệt vọng này kéo dãn dài đến bao giờ.

Thời gian tiếp đến Thành hay đem lại nhà rất nhiều "rau sạch, trái sạch" rồi khoe là có bạn ở quê cho. Phương cũng ngầm phát âm là chắc hẳn rằng "Ngoc Vy" cơ rồi, chắn chắn lại là gái quê rồi. Cô nhớ lời chị hàng xóm, "nó toàn tìm được mấy em người mẫu ở quê ra thôi Phương ạ, thằng này chả thấy nó yêu thương gái phố bao giờ mà đùng mẫu nó mang em đấy" (ngồi đợi hớt buôn dưa lê hàng xóm cũng có nhiều điều bổ ích nhỉ) bỗng Phương chẳng thấy ghen tuông nữa nhưng mà chỉ thấy thương mang lại con nhỏ dại nào cơ mà đang bị ông chồng mình chăn dắt. Đàn ông, nếu vẫn là thực chất thì đánh chết loại nết cũng chẳng chừa đâu mà. Ấy mặc dù vậy chợt thấy mất xúc cảm ghen là vậy nhưng bao gồm đêm anh không về nhà, Phương hotline điện thấy mướn bao không liên lạc được cô vẫn nhói vào tim.

Một vài ba tuần sau, con bé nhỏ nhà cô có vụ việc về mức độ khỏe, Phương cuống cuồng lo cho nhỏ từ sáng, cho tới trưa liên lạc với ông xã toàn tắt máy. Cha mẹ chồng thì đi phượt chưa về, bà mẹ đẻ cô thì đang dịch không tới được, Phương thuyệt vọng khi một mình xoay xở băn khoăn làm sao... Cô tự dưng nhớ cho tới số sản phẩm công nghệ của Ngọc Vy cô bấm nút điện thoại tư vấn điện...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  • Sữa nutifood khuyến mãi quà tặng siêu hot cho mẹ và bé 2020

  • Thư mời sinh nhật công ty

  • 45kg mặc quần size gì

  • Phụ liệu may mặc hà nội

  • x

    Welcome Back!

    Login to your account below

    Retrieve your password

    Please enter your username or email address to reset your password.